Dân gian ta có một câu nói xưa: càng nhiều vàng, nghĩa là vàng là vật quý. Chẳng thế mà từ bao đời nay, nhiều người đã chạy theo vàng bạc: lao vào buôn bán, bất chấp pháp luật, ham tìm vàng, có khi bỏ mạng, … Con người sẽ trở nên giàu có và hạnh phúc: nếu có tiền, bạn có thể mua nàng tiên! Vàng đã quý, nhưng còn thứ quý giá hơn, đó là lời nói và tri thức.
Cha ông ta đã từng đúc kết rằng: Một kho vàng không bằng một lời nói. Tại sao vậy? Nói cách khác, người có năng lực làm việc tốt hơn người khác nên sẽ thành công hơn, và cũng có vàng để giàu có, no đủ. Nhưng mặt khác, tiệm vàng có hạn, tiệm vàng cũng chỉ vắng người qua lại. Nhưng có chữ thì không bao giờ phải lo đói vì chữ còn, tiền còn, áo vẫn còn. Trạng nguyên, Trạng nguyên,… nhờ chữ mà làm vẻ vang muôn đời; Người giàu sang thiếu hiểu biết hay bị lừa gạt, chẳng mấy chốc gia đình bị phá sản. Không chỉ vậy, cuốn sách còn mang đến cho mọi người một điều mà vàng không bao giờ làm được, đó là tình yêu thương và sự tôn trọng của cộng đồng. Mọi người đều yêu quý, kính trọng người có học, có học; Ít ai thật lòng yêu quý và tôn trọng những người không có gì ngoài tiền (có thể đó chỉ là những lời xu nịnh). Ngàn vàng không bằng sách vở, chính tư tưởng này đã hun đúc nên những tâm hồn người Việt Nam trọng chữ tín, nỗ lực phấn đấu, tôn sư trọng đạo, coi thường vàng bạc, ghét tham lam, phú quý, gian ác. .
Bài viết được chia sẻ bởi caigiday.com